top of page
Ảnh của tác giảMimi

Thế nào là một người mẹ tốt?

Đó là câu hỏi mà tôi nghĩ rằng bất kỳ người mẹ nào cũng đều sẽ phải tự hỏi mình ít nhất vài lần trong đời. Xã hội có những quy chuẩn về việc làm mẹ, và nhất là một xã hội vẫn còn nhiều phong tục, tập quán và định kiến như Việt Nam thì bất kỳ người phụ nữ nào cũng đều sẽ phải tự vấn mình liệu rằng những gì mình đang làm có đủ mang lại hạnh phúc cho con mình? Khi bạn hi sinh công việc, bỏ hết mọi cuộc vui, gác lại mọi mưu cầu cá nhân chỉ vì muốn ở bên con, nhìn con vui chơi cười đùa, tâm sẽ yên vì bạn đang làm tròn nghĩa vụ, nhưng liệu bạn có thật sự đang bằng lòng với những gì mình đang cố để làm.

Nhưng khi bạn gửi con cho người thân để quần quật vì công việc, hay để tham gia những cuộc vui bên ngoài, liệu bạn có thật sự tận hưởng những khoảnh khắc ấy? Và nếu như bạn là mẹ đơn thân, sự mâu thuẫn ấy càng tăng lên gấp bội vì bạn không chỉ là mẹ, bạn còn là cha, bạn cảm thấy như nợ con mình gấp đôi thậm chí gấp ba tình thương mà bé xứng đáng có, và bạn sẽ luôn thấy mình đấu tranh mỗi ngày tìm kiếm một điều gì cho con mà kể cả chính bạn cũng không biết. Và chúng ta chỉ luôn cảm thấy rằng không có gì là đủ và chẳng có người mẹ nào cảm thấy mình đã làm đủ cho con của mình.


Gia đình, bạn bè, khoa học và cả bác sỹ đều nói rằng một người mẹ vui mới làm cho con mình vui. Thế nhưng việc làm sao để người mẹ nhận thấy rằng cô ấy đang vui và niềm vui ấy không hề ích kỉ để có thể truyền được năng lượng tích cực đến con mình, đó mới chính là điều không phải khoa học hay con người có thể giải đáp. Bởi bản chất của việc làm mẹ, dù trong xã hội nào, quan niệm hay phong tục nào, cũng gắn liền với hi sinh. Khi chúng ta quyết định làm mẹ, chúng ta đã quyết định phải hi sinh. Đó là tuổi trẻ, là sắc vóc, là thanh xuân và sự tự do làm bất cứ điều gì mình muốn, bất khi khi nào mình cần. Và với những người làm mẹ một mình thì sự lựa chọn duy nhất trong cuộc sống của mẹ sẽ chỉ mãi là con. Chúng ta không hi sinh mọi thứ để quay về như lúc trước mà vì chúng ta tin rằng sự hi sinh đó là xứng đáng. Không ai có thể định nghĩa chuẩn mực của sự xứng đáng ấy là gì, chúng ta chỉ có thể hiểu rằng ngày con ra đời, ngày con biết đi, ngày con gọi mẹ, ngày con nói “con yêu mẹ", tất cả những khoảnh khắc bé nhỏ ấy đáng giá gấp nghìn lần sự hi sinh mà bất kỳ người mẹ nào đã bỏ ra. Nếu con học giỏi, con thành tài, mẹ sẽ còn vui hơn nữa vì con sẽ có một tương lai tươi sáng cho chính mình chứ chẳng phải vì mẹ cần được trả đáp. Nhưng chỉ cần con sống vui vẻ, mạnh mẽ trên đường đời mẹ cũng đã an lòng.


Không có một câu trả lời hoàn hảo để định nghĩa thế nào là một người mẹ tốt. Và cũng chẳng có sự hi sinh nào là xứng hay không xứng. Và cũng chẳng có người mẹ nào hiểu được họ đang vui vì con hay vì mình. Người mẹ tốt đối với tôi là người mẹ đừng cố gắng tìm kiếm câu trả lời cho mọi câu hỏi mà cứ làm những gì mình muốn tại thời điểm mình muốn bởi bản năng của người mẹ và một người phụ nữ sẽ luôn biết họ cần phải làm gì tốt nhất cho con và cho chính mình.


Đúng hay sai chỉ là định nghĩa, chẳng ai sống dùm ai để áp đặt được điều gì.



0 bình luận

Bài đăng gần đây

Xem tất cả

Comments


bottom of page